Nỗi nhớ đông đặc
Im lặng giữa chiều đông
Không hồi âm
Em đếm ngược nhịp đập tim mình
Thấy xót xa thật khẽ
Anh vẫn thế
Như dòng sông chẳng hiểu nổi mình
Cứ cuộng chảy những lời run rẫy bạc màu
Đã thuộc về hôm qua…Đã không thuộc về Anh
Đã không thuộc về Em
Những đợi chờ làm đau quá khứ
Vỡ vụn hiện tại
Khước từ hai đứa mình…
Em cô bé Ngốc
Vẫn cần mẫn nhắn gửi anh – chàng trai
Đừng xiết chặt trái tim mình
Hãy khép lại Ngày Hôm Qua
Bằng nhúm cảm xúc run rẩy thở
Bằng Anh…
Bằng Em…Tất cả những điề bắt nguồn từ tình yêu đều đẹp
Dù đó chỉ là yêu đơn phương
_________________
"Trà nguội như lòng nguội. Người đi trà lạnh, hết tình trà tan"
[Tháng năm của Kẹo – Mộc Diệp Tử]
Bình luận truyện