Thể loại: Xuyên không, Cổ đại
Độ dài: 349 chương
Converter: Kami_ngok
Edit: Tuyết Khanh
Vào đêm , một chiếc xe taxi đứng ở cửa một tòa biệt thự xa hoa , một cô gái xách theo hành lý không ngại mưa lớn xuống xe , lái xe nhìn theo bóng lưng đang chạy có chút không đành lòng ‘’ Tiểu thư, trời mưa rất lớn , dùng ô của tôi đi’’
‘’ Không cần, cám ơn. ‘’ Mưa rơi từng hạt , từng hạt đánh vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Thượng trên khuôn mặt lộ vẻ chật vật lại che không được nụ cười rực rỡ của cô, lúc này bản thân cô đang vô cùng co hứng . Chạy đến trước cửa biệt thự , cô khẩn cấp lấy điện thoại di động ra gọi vào điện thoại trong biệt thự . Điện thoại vang thật lâu mới truyền đến giọng nói của người đàn ông.’’ Uy,..’’
‘’Nam, anh đang ở nhà sao? Như thế nào bây giờ mới tiếp điện thoại.. a,?”
‘’Anh ban nãy đang tắm “ Trong giọng nói của người đàn ông vẫn xen lẫn nhè nhẹ tiếng thở dốc.
‘’ Thực xin lỗi ,em không thể cùng anh ăn sinh nhật.” Tiếu Tĩnh kho xử , kỳ thật trong lòng đang cao hứng muốn chết.
‘’Không sao, học hành quan trọng hơn , ngoan ngoãn ở lại trường học đừng nghĩ nhiều chờ em nghỉ phép trở về chứng ta đền bù lại là tốt rồi.
‘’ Ân “ Nghĩ đến Vương Nam quan tâm chính mình như vậy , Tiếu Tĩnh trong lòng trào ra nhè nhẹ ngọt ngào , xem ra làn này xin phép trở về cho anh một kinh hỉ là đúng .
Tiếu Tĩnh vui rạo rực kéo ra cánh cửa , nhưng đập vào mắt cô không không phải vẻ mặt kinh hỉ của Vương Nam , mà là hỗn loạn quần áo rơi đầy mặt đất . Áo sơ mi nam cùng với quần lót cùng tất chan của nữ , trên bàn có rượi cùng bánh ngọt còn thừa lại , nơi này mới vừa trình diễn tiết mục gì cho dù là đôg ngốc cũng đều biết rõ….
Lầu hai truyền tiếng rên rỉ dâm đãng của phụ nữ, chân Tiếu Tĩnh không tự chủ được bước lên lầu hai . Đó là giường của cô , hiện tại bị hai bóng dáng chiếm lấy , giường còn phát ra âm thanh có tiết tấu , thân thể Tiếu Tĩnh như bị đóng băng , ngay cả hô hấp đều khó khăn …
‘’ Ba’’ di động rơi trên mắt đất cùng đá cẩm thạch va chạm phát ra âm thanh thanh thúy ,đủ đem hai bóng dáng đang lăn lộn thất kinh.
‘’ Tiếu Tĩnh, cô….” Hai người nhìn đến cô gái đứn ở trước cửa , trong mắt không có kinh hỉ , chỉ có kinh ngạc cùng không thể tin được . Nước mắt Tiếu Tĩnh đã sớm không tiếng đông rơi xuống , xoay người rời đi . cô- không bao giờ nghĩ … muốn ở trong này thêm một giây nào nữa …
‘’ Tiếu Tĩnh …” Vương Nam nóng vội nhìn cô.
‘’ Không phải anh nghĩ muốn như vậy….” Trữ Hoan cũng đuổi tới lầu một , trên mặt vẫn xen lẫn chút hồng , đôi mắt quyến rủ như hồ ly , gợi cảm xinh đẹp,.....
Bình luận truyện